Mittwoch, 20. September 2017

Lu Hà Và Tạm Biệt Tình Đầu Chùm 2



Nhớ...!

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Thương



Trong thiên hạ còn ai không nhỉ

Nhớ thương em nhỏ lệ sa mưa

Giấc mơ đã đến kịp chưa

Vỗ về an ủi tình xưa héo mòn...




Đêm cô quạnh môi son ướt phấn

Giọt sầu vương tủi hận cành xuân

Lá vàng hiu hắt trăng tuần

Chiều lam khói tỏa tần ngần hoa rơi!



Ôi nhân thế tả tơi xuôi ngược

Gánh tình đè nặng nhọc bước chân

Nước non non nước mấy lần

Trúc mai tơ nguyệt Châu Trần tìm đâu...?



Hỡi cô gái thắm mầu áo đỏ

Chống nạnh chờ bày tỏ thiết tha

Tâm linh cát sĩ quan hà

Trùng dương cách trở mặn mà đáng yêu…



Thơ đã viết bao điều xao xuyến

Để ngàn thu quyến luyến mãi thôi

Tao nhân mạc khách bồi hồi

Ngỏ lời cầm sắt lên ngôi ái tình…!



23.7.2016 Lu Hà









Lửa Lòng Tiên Nữ

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Lửa Tình



Anh nhen nhóm lửa tình yêu vĩnh cửu

Cho hồn em vương vấn với thời gian

Lòng bao dung mầm non nhựa ứa tràn

Cả khi lúc rượu hồng thành mật đắng…



Ồ lạ chửa dưới vòm trời cháy nắng

Cây mía xanh ngọt lịm mãi không thôi

Dòng cam lồ thấm đẫm ướt bờ môi

Màu da trắng nõn nà nàng tiên nữ…



Em cũng biết trái tim người chan chứa

Để quên đi bao giấc mộng ban đầu

Giọt lệ rơi lã chã suốt canh thâu

Mầm hy vọng xa xôi thành ngọn lửa



Thơ cứ viết, viết mãi hoài tư lự

Thu từng thu xao xuyến nắng ban mai

Tiếng oanh ca ríu rít dẫn gót hài

Tình yêu vẫn kéo dài không thể tắt



Kìa cô gái buổi hoàng hôn hiu hắt

Đẹp vô cùng dáng dấp của Hằng Nga

Hồn ai say ngây ngất bóng chiều tà

Bên song cửa phập phồng đèn vụt tắt…!



25.7.2016 Lu Hà









Mong Hết Giận Hờn

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Đừng Hỏi Em



Anh thầm hỏi hết ngồi lại đứng

Cứ vào ra tưng hửng đợi chờ

Buồn lòng từ sáng tới giờ

Lặng thinh tăm cá hững hờ bóng chim…



Không gian lạnh im lìm tôm hến

Em ở đâu lỡ hẹn trăng thanh

Đèn màu loang lổ kinh thành

Khói sương mờ mịt buông mành lẻ loi…



Hôm qua đó mặn mòi cá nước

Chúng mình còn rạo rực bên nhau

Sá chi son phấn nhạt màu

Người ta đã có trầu cau lối về…



Duyên cầm sắt hẹn thề sau trước

Trọn một lòng theo bước chân anh

Ghen tuông hờn giận sao đành

Bâng khuâng cành liễu lá xanh dập dờn



Chợt tỉnh giấc đòi cơn rơi lệ

Lúc nửa đêm kể lể thiết tha

Dòm song chênh chếch bóng nga

Ngược xuôi nặng gánh sa bà tả tơi



Hồn khắc khoải cảnh đời tê tái

Hãy trở về ân ái em ơi!

Ngày mai thấy lại hoa cười

Dập dìu bướm trắng lả lơi nắng hồng…!



5.8.2016 Lu Hà









Nhớ Thương Quá

cảm hứng với Tạm Biệt Tình Đầu in hình trong cốc bia



Nhớ thương qúa cốc bia sủi bọt

Bóng hình ai như rót khối sầu

Tương tư bạc cả mái đầu

Chiều hè nóng nực bên cầu thở than...



Hoa phượng vĩ chứa chan tình ái

Cánh chim trời tê tái mãi thôi

Nửa vòng trái đất bồi hồi

Ngẩn ngơ cát sĩ mây trôi gió vờn ...



Hồn khắc khoải dập dờn ong bướm

Giọt sương rơi thấm đượm đòi cơn

Trúc mai rầu rĩ giận hờn

Phụng cầu Tư Mã cung đờn dở dang...



Duyên hội ngộ thiếp chàng đây đó

Bến ly tao lối nhỏ đường xưa

Xôn xao rặng liễu gốc dừa

Sông Hương núi Ngự đò đưa mái chèo...



Vườn thượng uyển hắt heo gió thoảng

Dáng cung tần thấp thoáng gần xa

Tiếng thơ lưu luyến Lu Hà

Ngàn thu biền biệt Hằng Nga ngậm ngùi...



Người thục nữ sụt sùi nhỏ lệ

Từng giọt bia tri kỷ tri âm

Cái oanh thỏ thẻ thì thầm

Gieo nhân cho qủa ươm mầm về sau....!



10.8.2016 Lu Hà









Ráng Lên Em

cảm đối khi đọc bài thơ: Thêm Một Lần Đau



Vườn nhà còn đẫm hơi sương

Mảnh mai cô gái xuân hương thu hồng

Chập chờn cánh nhạn trên không

Hoa buồn bướm lạc mênh mông phiến sầu...



Xót xa cho mối tình đầu

Bâng khuâng tư lự chân cầu phượng rơi

Nhìn dòng nước chảy chơi vơi

Phù du tăm cá lệ rơi đôi dòng...



Ráng lên chẳng thẹn với lòng

Sắt cầm vàng đá long đong chợ đời

Đứng lên để sống làm người

Mím môi vững gót nụ cười còn đây



Chứa chan thổn thức vơi đầy

Hàng hiên lã chã canh chầy mưa chan

Sáng nay sợi nằng nồng nàn

Bình minh hé mở ngập tràn tương lai



Xinh tươi bịn rịn nét ngài

Mắt huyền xao xuyến gót hài thảnh thơi

Thuyền yêu lộng gió ra khơi

Kìa đôi hạc trắng lả lơi ái tình...!



22.7.2016 Lu Hà









Sau Cơn Mê Dại…

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Thêm Một Lần Đau



Em mê dại bởi vòng cung kép kín

Trái hồng đào day dứt nỗi thương đau

Giọt sương rơi dàn dụa chẳng phai màu

Vòng tay khép quay cuồng thân lảo đảo…



Rượu cứ rót ta say xưa thầm bảo

Rồi mai đây thuyền lướt gió xa khơi

Cơn giông tố dập vùi cuối chân trời

Còn hay mất làm sao mà biết được



Hãy ôm chặt xót xa đường phía trước

Mối tình đầu da diết mãi không thôi

Thương cánh hoa chìm nổi nước sông trôi

Thổn thức khóc không có tình yêu cuối…



Kìa ngọn lửa trái tim hồng đắm đuối

Biển trào dâng bao trận sóng tràn trề

Hồn cô đơn lạc lối hãy trở về

Bờ môi thắm xinh tươi nàng thơ trẻ…



Hãy tỉnh mộng tiếng hoàng oanh thỏ thẻ

Tình quân ơi! Hương gió nội đồng quê

Dòng sông xanh còn in dấu lời thề

Vầng trăng tỏ chị Hằng Nga chứng giám....



Trán tư lự buổi hoàng hôn buồn thảm

Khói lam chiều tha thiết liễu Chương Đài

Cành lá thắm nào đã bẻ cho ai…?

Mưa rưng rức mùa đông về chóng thật…!



26.7.2016 Lu Hà







Sầu Hận Cung Oán

cảm đối thơ và hình ảnh Tạm Biệt Tình Đầu: Từ Lúc Nào



Nàng ngồi xuống lòng đường giá lạnh

Giọt sương rơi lấp lánh khuâng trang

Làn da trắng mịn ngỡ ngàng

Xôn xao đàn kiến vội vàng hỏi thăm…



Mang hờn dỗi con tằm cái kén

Nhện chăng tơ lỗi hẹn vì ai

Bâng khuâng dải lụa gót hài

Nỗi niềm ứ đọng canh dài lệ chan…



Khối tình đã tiêu tan trong gió

Lá thu hồng bướm nhỏ vơ vơ

Nắng vàng sao nỡ hững hờ

Cưả lòng băng đóng đôi bờ nguyệt hoa…



Tim héo hắt nhạt nhòa mưa nắng

Lục bình trôi cay đắng xiết bao

Thuyền tình chấp chới lao đao 

Biển xanh sóng vỗ nghẹn ngào chia ly…



Buồm rách nát nhung y tàn tạ

Chiếu chăn nhàu vàng đá phôi phai

Còn đâu nũng nịu nét ngài

Dặm trường thiên lý u hoài thở than…



Thế là hết nồng nàn tha thiết

Mối tình đầu da diết thiếp chàng

Hoàng hôn ủ rũ mơ màng

Bóng câu lướt mướt dổ dang cung sầu…



10.8.2016 Lu Hà









Thầm Gọi Tên Nhau

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Em Rất Sợ



Anh thấp thỏm lửa lòng cuồn cuộn

Sóng tình dâng, em trốn ở đâu?

Sương rơi thấm ướt mái đầu

Bâng khuâng tư lự chân cầu phong rêu...



Anh thầm gọi liêu xiêu chiếc bóng

Chiều dần buông cá động lục bình

Tương giang hiu quạnh một mình

Buồn thiu rặng liễu dáng hình của ai...?



Em ngồi đó nét ngài phảng phất

Như chiêm bao chân thật tự tình

Chập chờn huyền ảo lung linh

Bướm ong dan díu hồng xinh gót hài...



Anh lại sợ canh dài thổn thức

Em trở về rạo rực trái tim

Giơ tay quờ quặng im lìm

Toàn thân cứng lại hồn chìm biển sâu...



Anh vật vã âu sầu gọi mãi

Hạt mưa ngâu tê tái lòng anh

Gió đông hun hút trường thành

Quỳnh lan quyến rũ sao đành chịu thôi...



Ôi hương vị bồi hồi tình ái

Men thơ say chẳng ngại đường xa

Quản chi muôn dặm quan hà

Lên trang phây búc em à, anh đây...



Em đừng sợ phút giây yếu đuối

Nhớ anh hoài thầm gọi tên anh

Nửa đêm gà gáy tàn canh

Cung đàn dang dở mộng lành kiếp sau...!



3.8.2016 Lu Hà









Tình Sủi Bọt Bia

cảm hứng với cốc bia của Tạm Biệt Tình Đầu



Tay nâng cốc bọt văng tung tóe

Nụ hôn mềm vàng chóe tăm hơi

Trái tim nóng hổi chơi vơi

Lửa lòng sôi sục lả lơi dáng hình....



Ôm chén ngọc lung linh óng ả

Thuyền Trương Chi nghiêng ngả Mỵ Nương

Hương thơm quyến rũ môi hường

Thiên sầu vạn cổ nõn nường ngó sen....



Cuộc dâu bể bao phen hội ngộ

Mối tình đầu thổ lộ nguồn cơn

Ô hay thi sĩ đòi cơn

Mê man cảm giác chập chờn bướm hoa...



Tấu khúc nhạc thái hòa hoan hỉ

Thiếp với chàng tri kỷ tri âm

Thủy triều lên xuống vang ầm

Thanh mai trúc mã thì thầm bên tai...



Nghe réo rắt giao đài nguyệt bạch

Trăng thẹn thùng ân trạch nỉ non

Vu Thần đỉnh giáp tuyết son

Trang Sinh hồ điệp chon von suối đào...



Bia Trúc Bạch ngọt ngào thúc giục

Sóng Hồ Gươm Thê Húc nhịp cầu

Sương rơi ướt đẫm mái đầu

Tình yêu sủi bọt bóng câu lờ đờ....



Say xưa quá hững hờ chẳng nỡ

Hồn thơ bay sàm sỡ cung nga

Thiên Bồng Nguyên Súy thiết tha

Đường sang Tây Trúc xót xa má hồng…!



10.8.2016 Lu Hà









Trước Sau Em Rất Đáng  Yêu

cảm đối thơ Tạm Biệt Tình Đầu: Kể Từ Giờ



Trước sau em rất đáng yêu

Bướm ong dan díu mĩ miều thiết tha

Hôm nay son phấn ngọc ngà

Ngày mai thương nhớ quan hà bơ vơ…



Tâm hồn thi sĩ mộng mơ

Dạt dào bể ái tình thơ đợi chờ

Thuyền ai cánh trắng ngẩn ngơ

Đào nguyên lạc lối lờ mờ hơi sương



Xinh tươi nhất cái nõn nường

Sen vàng bảng lảng môi hường điểm hoa

Thiên nhiên lộng lẫy một tòa

Nghê thường vũ điệu lòa xòa tóc mây



Nửa đêm gà gáy ngất ngây

Trần gian quán trọ vui vầy canh thâu

Sân ga tầm tã mưa ngâu

Sá chi giông bão đĩa dầu hư hao...



Đoàn tàu nhả khói xôn xao

Thì em vẩn cứ má đào xuân son

Còn người còn nước còn non

Còn anh em vẫn còn tròn trăng sao!



19.8.2016 Lu Hà



Bạc Nghĩa

cảm đối thơ Tạm Biệt Tình Đâu: Phụ Tình

Thì em hỡi ra đi đừng tiếc
Nấn ná chi bình thiếc vỡ rồi
Đời em thành đóa hoa trôi
Tang thương hạt bụi xa xôi xứ người...

Vì cuộc sống lệ rơi máu chảy
Khúc ruột mềm hết thảy đợi chờ
Chữ tình chữ hiếu vật vờ
Tố Như nức nở đôi bờ đại dương....

Thế là hết tơ vương ngó bẻ
Cánh sen tàn thỏ thẻ khóc xuân
Hạt mưa thút thít trăng tuần
Từng thu rầu rĩ gốc phần héo hon...

Cơn giông bão chon von đỉnh núi
Kìa Đài Loan buồn tủi Nam Hàn
Con sen đứa ở nghèo nàn
Chồng chung vợ chạ tồi tàn khổ đau...

Kẻ bạc nghĩa mày chau mắt liếc
Người phụ tình cá diếc le te
Dòng sông tình ái đắm ghe
Thuyền trăng mất lái đua chen xuôi bè...

Anh ở lại rượu chè sớm tối
Nợ gánh đời biết hối hận chi
Trợn trừng bút tích còn ghi
Thề non hẹn biển đền nghì trúc mai...

Cuộc dâu bể trần ai khổ tận
Bát cơm ăn lận đận sơn hà
Mẹ cha còm cõi vào ra
Nghe con chim khách đầu nhà kêu van...!

27.8.2016 Lu Hà






Hồn Trinh Thiêm Thiếp
cảm hứng với Tạm Biệt Tình Đầu: Không Thể Nào Em Quyên Được Anh Đâu

Em thiêm thiếp tình đầu xao xuyến
Đồng cỏ hoang quyến luyến không dời
Mơ màng tận cuối chân trời
Thương con cò lạc chơi vơi bến tình…

Anh thổn thức thân hình rạo rực
Ngọn lửa lòng hừng hực bốc cao
Nửa vòng trái đất xôn xao
Ong ve bướm ghẹo bông đào xinh tươi

Quên sao được nụ cười tiên nữ
Kỷ niệm buồn quá khứ thương đau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Đá vàng bụi phủ trọn màu mắt em

Anh trong đó thòm thèm sức hút
Chị Hằng Nga thậm thụt ngó xem
Vén mây hắng giọng e hèm
Sương rơi lã chả bên rèm song thưa

Hồn trinh nữ say xưa lối mộng
Sầu tao nhân khoảng trống bao la
Dìu nhau tới dải Ngân Hà
Nụ hôn đắm đắm đuối canh gà Thọ Xương

Nơi trần thế vô thường biến ảo
Hạt bụi hồng lục đạo nổi trôi
Gặp nhau tim lại bồi hồi
Chớ quên tình cũ đền bồi trúc mai…!

24.11.2016 Lu Hà





Lòng Người Con Gái

Cảm hứng thơ Tạm Biệt Tình Đầu: Tình Em Và Nỗi Nhớ

Tôi đã hiểu lòng người con gái
Suốt năm canh tê tái u hòai
Ngược xuôi trong cõi trần ai
Nghẹn nghào giọt lệ đôi vai gánh tình…

Tình chỉ đẹp khi mình dang dở
Đời mất vui duyên nợ trả rồi
Hẹn thề có bấy nhiêu thôi
Nửa hồn Hồ Dzech nổi trôi sông hồ…

Sóng gào thét nhấp nhô cánh én
Đêm Quảng Hàn e thẹn Hằng Nga
Trông ra bốn biển sơn hà
Đàn chùng dây liễu gương ngà mờ soi…

Nghe hòai vọng mặn mòi cá nước
Gai góc nào cào xước con tim
Thuyền nan mất lái đi tìm
Ngậm ngùi phận cải duyên kim bão bùng…

Vết thương cũ não nùng ác mộng
Đồi thông reo tiếng trống điệu kèn
Mảnh tình vá víu bao phen
Rèm buông cô quạnh ngọn đèn lắt lay...!

23.9.2016 Lu Hà







Vẫn Vẫn Mãi Thế…

cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Em Vẫn Thế

Vẫn dáng đứng lung linh như thuở ấy
Vườn cây xanh xao xuyến khóm hoa hồng
Con bướm trắng cứ da diết mặn nồng
Hút hương mật cho tình yêu vĩnh cửu...

Tuổi con gái thói thường hay tư lự
Nỗi niềm riêng em dấu kín một mình
Nay bóng hình xa cách nửa hành tinh
Hồn khắc khoải tâm linh về lối cũ...

Anh vẫn thế trái tim thành sỏi đá
Quê hương người lạc lõng chốn hoang sơ
Con thuyền tình chấp chới chẳng thấy bờ
Đêm nhập mộng thấy em cười mê dại...

Làn môi thắm hôn sao mà tê tái
Vòng tay ôm líu ríu bị cứng đờ
Cố vùng vẫy phiêu diêu gió sương mờ
Chịu bất lực nằm im không cựa quậy...

Bình minh sáng chống tay ngồi lẩy bẩy
Nhớ thương em dạo rực ngọn lửa lòng
Hàng cây me quán cóc nước sông trong
Dòng kỷ niệm bụi thời gian khỏa lấp....

27.7.2016 Lu Hà



 






Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen